Ký sự đòi nợ – Chap 13
Cái tên ngồ ngộ của Ốc là do tôi đặt vì lần đầu tiên gặp nhau thấy nàng có vẻ gì đó nhang nhác Ốc Thanh Vân (tất nhiên không xinh bằng). Hôm đó bà già sai mua hộ gói thuốc nhuộm tóc ở hiệu thuốc , mình hỏi mua ở mô? Bà bảo chỗ con bé lông mép rậm rậm đó, cái hiệu nằm gần mấy hàng bán hoa quả.
Vào hiệu thuốc, ngó mãi không thấy ai đứng quầy, mình lấy chùm chìa khóa gõ cạch cạch xuống mặt kính.
– Dạ….đây rồi!!
Tiếng con gái vọng ra chua lòm.
– Anh mua chi ạ?
À cái con bé rậm lông mép là nàng hử? Da trắng, mặt tròn, dưới ngấn mắt có bọng nước như con tằm (theo sách nhân tướng học là đa tình lắm đây).
– Lấy cho anh gói thuốc nhuộm Hàn Quốc. Bao nhiêu em?
– Dạ (nhìn mình 10 giây)…thường thì 23 nghìn… nhưng em để cho anh 21 nghìn.
Móa, mình thì có cái éo gì đặc biệt đâu nhể (mặc dù phải thừa nhận 10 đứa con gái gặp mình thì 9 đứa khen đẹp, đứa thứ 10 không có ý kiến gì vì nó biết có nói cũng thừa )
– Ối, toàn chữ Hàn hả em? (mình ngó nghiêng dòng chữ hướng dẫn sử dụng trên bao thuốc).
– Dạ, hàng xách tay nên không có tiếng Việt anh ơi!
– Uhm, để coi bọn nó viết cái chi (lẩm nhẩm đọc)…soi jun kim sưng chim kim chi mi won…
Con bé trố mắt thán phục:
– Ôi cha! Anh…anh… biết tiếng Hàn à? Hihi…anh làm em bể bụng rồi đây này. Rứa rứa đại khái dịch ra là chi anh?
– À, đại ý nó khuyến cáo để xa tầm tay trẻ em mang thai và phụ nữ dưới 6 tháng tuổi. Mệ, bọn này cẩn thận ghê!
– Hiii, dịch bốc phét mà nghe như thật.
Rứa là quen. Sau này nàng bảo lúc nớ nhìn mặt anh như thằng ngố, pha trò mà thản nhiên như không làm em nghĩ đến lại phì cười. Tôi cười, nói anh thì ấn tượng dã man với hàng ria mép xanh ngắt của em, nhìn sẹc xi thôi rồi, hê hê.
Tôi gọi Ốc là bồ, nhưng thật ra đó là một mối quan hệ không được định danh trong Tự điển. Ốc là ly nước ngọt, uống đến đâu biết đến đấy, không để lại dư vị để khiến người ta ngấm ngầm nhớ tới mỗi khi quay quắt vì một điều gì đó. Còn Ốc coi tôi là “thằng anh trai” bất cần, người có thể kiên nhẫn ngồi nghe nàng kể những chuyện không đầu không cuối tới nửa đêm, nhưng thậm chí không biết chính xác nàng bao nhiêu tuổi hoặc làm nghề gì (ngoài việc thi thoảng trông hiệu thuốc giúp mẹ).
Giữa hai người ngầm quy ước không bao giờ ghen hay chúi mũi vào chuyện tình cảm riêng tư. Tôi biết nàng có người yêu, một thằng ku choai choai thi thoảng vẫn nhắn tin cho nàng với những ký hiệu xì tin như quốc ngữ Ả rập xê út. Nàng biết tôi thích em này, ghét em kia, đôi khi hứng lên còn “bày” cho tôi cách tán gái …Nói tóm lại cả hai không đặt kỳ vọng lâu dài cho mối quan hệ rối rắm và phức tạp này, vì nàng thừa tỉnh để biết rằng mẫu con gái tôi sẽ lấy làm vợ không phải là nàng. Chấm hết.
…Quay lại đêm đó.
Tôi bảo anh ngủ lại đây nha? Lạnh lắm, khuya rồi lười về. Ốc lừ mắt nói hâm à. Mai hàng xóm nhìn thấy thì vỡ mặt em. À kể chuyện chi nghe mồ. Tôi kể lại vụ đi bắt hụt chim, chuyện em Liên đùi trắng, em Thủy ăn cơm cắn cà nổ như pháo, thằng Bổ đôi cái chi cụng biết nhưng chả biết cái éo chi cả…
Ốc nằm cạnh ôm hờ ngực tôi, cười ngoác miệng “Anh đi mô cụng toàn quan sát tinh tế hè, thấy cả đùi con nớ trắng nựa tê, thèm nhỏ dãi không anh? Tôi bảo à không, chân nó trắng nhưng cong, chân em mới là đỉnh của đỉnh. Nàng nhéo sườn ” Cái đồ nịnh thối. Rứa tóm lại là có định đi em nớ không?”.
Tôi bảo không. Ốc thở dài cái thượt “Rứa thì mùa quýt năm mô mới lấy được vợ!!!”