Chap 14

Đáp lại tiếng thở dài, mình vòng tay ôm trọn Ốc vào lòng, hít hà lên đôi má bụ bẫm và mịn màng của nàng. Ốc nhắm nghiền mắt, dụi dụi mặt vào ngực mình. Mùi nước hoa phảng phất, mùi cơ thể ngai ngái thơm…khiến mình lặng người vì cảm giác ngộp thở.
“Giá thế này mãi thì thích nhỉ!” mình thì thầm bên tai Ốc – “Em có biết câu ấy của ai không?”. Nàng bảo chịu, của ai? À của Chí Phèo nói với Thị Nở lúc thằng này vừa tỉnh rượu, được Nở nấu cháo hành cho ăn. Đấy em coi, đàn ông chỉ nhớ nhất đứa nào cho ăn ngon thôi, còn ba cái lời nỉ non đàn ca sáo nhị chỉ xứng đáng vứt vào sọt rác. Ốc cười khanh khách, bảo rứa những lúc như này có thằng mô nhớ không? Mình hôn nàng cái chút , bảo nhớ chứ, hehe tất nhiên anh là ngoại lệ đặc biệt, trên thế giới 1000 năm mới xuất hiện 1 ca như anh.

Nàng véo má mình “Cái đồ bốc phét thành thần, hihi. À chơ mà sau ni đôi nớ có lấy chắc không anh, chuyện nớ em đọc lâu rồi quên mất tiêu?”. Mình bảo à khồng, xưa nay trong văn học những đôi anh hùng – thuyền quyên chỉ vo ve nhau thôi chứ có lấy được nhau bao giờ đâu. Như em với anh là một ví dụ. Nhưng mà thôi, để anh tác nghiệp tí rồi về. Ốc gỡ tay mình ra, lườm lườm “Lại bắt đầu với bàn tay ma thuật rồi đó”.

Nằm ôm nhau trong tiết trời lạnh lẽo như này quả là đã chạm đến bậc tiên cảnh. Nhiều lúc trong hoàn cảnh y hệt, mình đã từng vơ vẩn nghĩ, tình yêu cũng đến mức thế là cùng, cũng đầy đam mê, say đắm và tràn trề cảm xúc bình yên. Vậy ta đang cố đi tìm điều gì ở phía trước? Một bến đỗ hão huyền, càng đi tìm càng thấy vời xa và mất hút, người tôi đang cần tìm có khi cũng đang tìm một thằng khác – hơn tôi.

Chuông tin nhắn của nàng khiến mình giật thót (mệ, trí tưởng tượng đang tung tăng cảnh giới thì đứt phim cái rụp). Mình he hé mắt đọc trộm. “Hix, vk ngu? ckua?”. Á à, thằng cu Sứt bạn trai của nàng. Cái thằng dép lê, tóc đỏ quạch như râu tôm hấp bia. Chữ nghĩa tin vãi lúa. Mình nhắm tịt mắt và gần như nín thở để xem nàng sẽ phản ứng thế nào.

Thật sự thì chưa bao giờ mình tỏ ra mặt cái sự ghen tuông với nàng (và nàng cũng thế). Mỗi lần đứa nào vô tình kể chuyện yêu đương, giận dỗi…thì đứa ngồi nghe bao giờ cũng dửng dưng bình phẩm (kiểu việc ấy dek liên quan đến tớ), nhưng trong tận tim đen vẫn gờn gợn cảm giác ức chế thoáng qua.

Ốc quay người, bấm lách cách vào bàn phím rồi ném tọt điện thoại xuống góc giường, đoạn vòng tay ôm riết lấy mình. “Đứa mô đó?”, mình vờ vịt hỏi. Ốc bảo à thằng điên (nó mà bỗng dưng điên thật thì tốt biết mấy). Hừm, bắt đầu nằm im và âm thầm đưa ra bảng so sánh, đối chiếu giữa mình và thằng điên, xem cán cân tỉ lệ nghiêng về thằng nào (tất nhiên khỏi cần so sánh, mình cũng biết nó so với mình chỉ là cái đinh vì mình … yêu mình hơn).

Sau đây là bảng thống kê, so sánh.

Ngoại hình: Mình cao hơn nó (mấy lần nó đến đón Ốc, ngồi trên con wave tàu thấy nó cũng rất hợp với dáng con xe ấy), mặt: mặt mình tuy chú Đoàn bảo “trông ngu ngu” nhưng xét kỹ ra nét hơn nó ở cái mũi cao, vả lại trán mình cũng rộng hơn.

Mắt: mẹ mình hay bảo “trông mắt mày khi mô cũng như buồn ngủ”, nhưng là mắng yêu thế thôi, hồi khám nghĩa vụ quân sự đạt điểm 11/10 chứng tỏ tinh anh; mắt cu Sứt kia không lơ lác hay ti hí nhưng nhìn chung bình thường. Ăn măc: cái này tùy gu, tùy thẩm mỹ người đánh giá, trong lúc mình thấy nó lôi thôi, bẩn bẩn thì trong mắt Ốc lại là chất chơi, là bụi bụi và ngầu đời thì sao?

Tri thức + tâm hồn (gọi là phần mềm đây), khoản này cấu hình mình ăn đứt nó nên khỏi cần so. Lợi thế duy nhất của nó là trẻ hơn mình. Hê, cái này vừa là điểm cộng nhưng cũng là điểm trừ đây.

Xét một cách toàn diện thì nó thua mình, nhưng trong tình yêu thì ông vua cũng giống kẻ ăn mày (trích lời một thằng tây), nên rốt cuộc mọi chỉ số chả giải quyết chuyện gì hết, vì (lại theo một thằng tây) “tình yêu có lý lẽ riêng của nó”. Biết vậy, nhưng chấp nhận sự thật trần trụi đó là một điều cay đắng..

“Nghĩ chi mà đàn thối mặt rứa anh?”. Ốc hôn nhẹ lên môi mình, thủ thỉ. “Để yên anh nằm tí, mệt!” (ông dỗi rồi đấy). “Em hỏi thật nhá? Anh hứa phải trả lời thật?”
“Ừ, hỏi đi!”. “Nhưng anh phải hứa sẽ trả lời thậ lòng?”. “Được rồi, anh hứa!”. Ốc có vẻ ngập ngừng, ánh mắt hấp háy rất khó đoán..