Ra mắt nhà ex được một thời gian, sau đó không lâu, hai đứa quyết định về quê mình, gọi là về lại quả. Định không báo cho gia đình, nhưng ex ngúng nguẩy đòi gọi điện tiền trạm trước, để có gì 2 cụ đỡ bối rối. Mình ngoan ngoãn gọi ngay cho bà già, tất nhiên bật loa ngoài.

– A lô, mẹ ạ!
– Ừ mẹ đây. Dạo ni có hay đói vặt nữa không con ơi?
– Dạ không, độ này con no rồi!
– Rứa là tốt. Ở nhà ăn cái ngon chi cụng nghĩ đến mi. Mà có uống sữa không mai mẹ gửi ra cho mấy hộp?
– Thôi mai bọn con về rồi, không phải gửi chi mô…
– Mi nói chi? Ai nữa mà “bọn con”?
– Bạn gái con đó. Mai về chơi ít bữa… Thôi có chi mai về con nói chuyện sau!

Cắt loa rất ngọt, vì để thêm mấy giây nữa cụ hỏi sang mấy chuyện linh tinh không tiện cho ex lắm. Ex nghe xong khen giọng Hà Tĩnh hay nhỉ, em chả hiểu mẹ anh nói gì. Mình bảo U nét cô đang dự định đưa giọng Hà Tĩnh vào danh sách di sản văn hóa phi vật thể. Ex xì môi “Lại phét rồi”.

Sáng tinh mơ, hai đứa trèo lên cái xe 50 chỗ ở bến Nước Ngầm. Vừa ăn bánh mỳ, mình vừa chỉ cho ex xem một đôi đang hôn nhau. Con kia về quê, thằng cu người yêu ra tiễn. Con bé xinh xắn, mũm mĩm cứ chìa má ra cho thằng nỡm ấy hôn, môi thằng này thâm sì, thi thoảng máu quá còn tổ chức đá lưỡi tanh tách. Ex bảo “Èo kinh, anh để ý môi thằng ấy kìa.. Thế mà con kia cũng… cho hôn”. Mình gật gù “Chắc con ấy thèm tiết luộc”. Ex bụm miệng cười “Bó tay anh!”.

Xế trưa thì về đến nhà. Trên đường, mình khuyến cáo ex một số điều nên làm và không nên làm khi có mặt các cụ. Một là không được mặc quần đùi, hai là giữ khoảng cách an toàn, không được ngả ngớn bày tỏ tình cảm một cách lộ liễu, ví dụ bá vai, ôm cổ, gác chân… thèm hôn quá thì nháy anh ra ngõ, cháo lưỡi nhanh còn vào rửa bát hoặc coi thời sự. Ex nghe xong có vẻ khá căng thẳng, mặt sượng sượng ngu ngu rất đáng yêu.

Sau màn chào hỏi, ex ra sau nhà rửa chân tay. Bà già bảo “Cũng được đó, to cao, khỏe mạnh, hiền lành… Mà răng mi lại… lừa được hắn?” Mình gắt “Nói gì thế, ai lừa ai?” Bà già cười “Tại tau thấy hắn xinh gái…” Ông già có vẻ cũng ưng, ngồi đọc báo thi thoảng cười mỉm mỉm.

Ở nhà hôm thứ 2. Trước sự giám sát chặt chẽ của các cụ, hai đứa không dám tí toáy nhau. Tối ex ngoan ngoãn nằm với “mẹ chồng”, cái mông cong cong quay ra ngoài, khiến mình trằn trọc cả đêm không ngủ được. Cứ tỉnh dậy lại phải đi uống nước. Lúc ngang qua giường tranh thủ vỗ mấy cái, miệng lầm bầm “Muỗi này”. Bà già ngái ngủ bảo ex “Nằm sát vô đây đi, ở quê lắm muỗi lắm, nỏ phải như thành phố mô”.

Buổi trưa, nóng quá mình mò dậy tắm. Đang dội nước trong nhà tắm thì ex đi xuống, chắc nàng cũng nóng quá không ngủ được. Mấy hôm không làm ăn gì nên bức xúc, sẵn cả nhà đang ngủ bèn hé cửa bảo ex “Vào đây”. Nàng nhăn mặt hỏi “Vào làm gì?” Ghé tai nàng thì thầm “Vào họp chi bộ tí, địch đang ngủ”.

Nhà tắm có cái cửa kéo bằng nhựa, bên dưới hở ra một khoảng gần 2 gang tay. Đang ôm nhau hôn hít say mê chợt có tiếng dép đi xuống. Trước của nhà tắm là khoảng sân nhỏ, chắc ông già dậy giặt quần áo cho được nắng.

Mình cuống quýt đẩy ex nép vào góc tường đễ lỡ bên ngoài nhìn vào không thấy… 4 cái chân. Ông già hỏi “H hắn đi mô rồi mà không thấy?” Mình dội nước ào ào cho tự nhiên, rồi tỉnh bơ “Chắc sang hàng xóm chơi rồi cũng nên”. Ở trong, mặt nàng tái mét, không cả dám thở mạnh.

Trời mùa hè nóng, nhà tắm vừa bé vừa thấp nên càng bức bối ngột ngạt. Bên ngoài ông già đã chuyển sang chẻ củi để lát luộc khoai, động tác tỉ mỷ và ung dung như không có gì phải vội.

Sốt ruột quá, mình thò mồm nói qua vách cửa “Bố chiều nay không phải đi họp à?”

Ông già vẫn túc tắc chẻ củi, giọng đủng đỉnh “Bựa ni có họp chi mô!” Chán thật, bình thường vẫn hay thấy họp chi bộ, họp hội người cao tuổi, hội cựu chiến binh…suốt, hôm nay dở chứng thế không biết.

“Thế chiều nay bố không đi đánh cờ à?”

“Dạo ni đau lưng nên ít chơi, mà chiều mát mát mới đi được…”

Bố bắt đầu rửa khoai cho vào nồi. Ex đứng dúm dó trong góc, mồ hôi vã ra như tắm thật. Đứng thêm một tiếng nữa có khi ngất vì vừa nóng vừa căng thẳng.

Chợt bố hỏi với vào “Mà tắm chi lâu rứa?” Mình vặn vòi nước to hết cỡ, cốt để bố biết đang tắm mà đừng hỏi nữa.

10 phút đau khổ nữa trôi qua. Loay hoay mãi không thoát ra được, bố thì ngồi canh nồi khoai ngay trước mặt, đã thế còn thản nhiên kéo ghế lôi báo ra đọc. Báo Nhân dân thì biết rồi đấy, khổ to như cái lá chuối và đầy chữ, đọc khi nào cho xong.

Nóng ruột quá, nghĩ mãi không có cách gì điệu hổ li sơn, mình bắt đầu hoảng. Chẳng nhẽ cứ cố thủ trong này? Ex kéo tay thì thầm “Bảo bố lên nhà lấy hộ cái quần đùi đi, nói con quên quần…” Ex quả là cao tay, mình mừng húm truyền đạt ngay ra bên ngoài. Bố bỏ tờ báo xuống, vừa đi vừa lẩm bẩm “Tắm mà cũng không mang theo quần áo!!!!”

Chỉ đợi bố khuất bóng, ex lẻn nhanh ra, rồi nhằm phía cửa nách tháo chạy. Gà qué nhảy loạn xạ. Lát sau nàng vòng xuống chào “Dạ, bác làm gì đó ạ? Ôi cháu nghe mùi khoai lang…”.

Bố ngẩng lên bảo “Đi đâu cả trưa mà không ngủ cháu?” Ex đỏ bừng mặt không dám nhìn về phía mình.

Mấy tháng sau mình về quê lần nữa. Bà già bảo “Bữa đó bọn bay làm chi trong nhà tắm bố biết hết cả rồi!”

Mình nghe xong nhìn quanh không thấy cái lỗ nào để chui xuống…