Yêu nhau hơn 1 năm, ex đề nghị phải ra mắt gia đình nàng. Mình ngại ngại là, nghĩ công danh sự nghiệp chưa nên cơm cháo gì, bảo lông bông cũng được, gặp bố mẹ ex biết nói gì đây? Nhưng ex cau mặt “Em muốn giữa chúng ta phải có một sự bảo đảm. Anh phải biết nhà em ở đâu cũng như em phải biết gia đình anh thế nào!”

Lại sợ ông quất ngựa chạy làng chứ éo gì. Gặp thì gặp, thế định khi nào về nhà em đây? Ex sướng âm ỉ bảo cuối tuần này luôn cho nó nóng, nhưng em dặn trước bố em hơi bị ghê đấy! Mình hỏi ghê là sao? Hay phê diệu chửi tục à? Ex lườm “Không đến nỗi thế”.

Cuối tuần. Vào một đêm hè lộng gió, mình bắt xe khách mang theo bao gạo Thái, túi kẹo cu đơ… ra thăm nhà người yêu. Từ Hà Tĩnh ra cái thị xã quê nàng ở Thanh Hóa ngót 200km, cứ ngủ gật vài tiếng là ex nhắn tin hỏi “Đến đâu rồi anh yêu?”, “Anh yêu đang ngủ à? Có mệt không?”. Mình nhắn lại, hỏi bố em ngủ chưa? Nàng bảo chưa, cả nhà đang đỏ đèn chờ con rể tương lai. Móa, gì mà long trọng thế? Cứ như sắp sửa cưới nhau đến nơi không bằng. Mình bắt đầu hơi lo.

Hơn 2 giờ sáng xe tới nơi. Bố nàng và thằng em trai phi 2 xe máy ra đón lõng mình ở gần đường tàu. Bố nàng to cao nhìn như con gấu chở bao gạo, còn thằng em trai nàng dẫn độ mình. Bố nàng hỏi han xã giao qua loa “Mang cả gạo ra nữa cơ à cháu?” Mình bảo dạ vâng, cháu mang ra làm quà cho gia đình.

Nhà ex nằm trong ngõ nhỏ cạnh hồ nước éo gì quên mất tên rồi. Tới nhà, ex mang cho cái khăn mặt rồi dẫn ra giếng khơi rửa mặt cho tỉnh táo. Hơn 2 tháng xa nhau nhớ vãi, tranh thủ không ai thấy bèn sán lại ôm hôn nhau chớp nhoáng. Mịa vừa đá lưỡi vừa hé mắt canh chừng, thằng em giai thấy thì éo sao nhưng ông già ex bắt được thì vỡ mặt. Hai đứa cứ thế tựa vào thành giếng ôm nhau xoắn xuýt như trăn. Ex thì thầm hỏi về nhà có đong được con nào không? Có lừa được ai không? Mình bảokhông, tiền có éo đâu mà đi cua gái. Vừa lúc đó bố nàng từ trong sân ho 3 cái liên tục.

Tiếng ho đầy uy lực và ẩn ý. Nàng đẩy mình ra, bảo “Để sáng mai nhà đi vắng nhá, giờ thì rửa ráy qua loa rồi vô nhà nói chuyện với bố em đi!”

Vào nhà. Bố nàng pha ấm trà, rót ra 2 ly rồi bắt đầu thẩm tra lý lịch.

– Cháu tên gì nhỉ?… Uhm, thế cháu và H. quen nhau như thế nào?
+ Dạ… bọn cháu (gãi tai)… quen nhau… rất tình cờ ạ (ngậm mồm mãi éo nghĩ ra lý do gì cho hợp lý, chẳng nhẽ bảo chúng cháu quen và đong nhau trên mạng ạ?)
– Ừ, kể chú nghe đi.
+ Dạ… chúng cháu… à dạ, ký túc của H. gần chỗ trọ của cháu. Trong một lần đi ăn cơm thì cháu gặp H…. cũng đang… ăn cơm ạ!

Mịa, bình thường mình chém ác lắm, éo hiểu sao bị bố nàng bắt vía nên lắp bắp như thằng thiểu năng, ngại vô cùng…
Lúc ấy nhẽ gần 3 giờ sáng, buồn ngủ díp cả mắt nhưng éo dám tỏ ra mệt mỏi vì muốn giữ tác phong nghiêm túc trước bố ex.

– Tức là 2 đứa quen nhau trong quán cơm ký túc phải không? Bố nàng hỏi lại cho chắc.
+ Dạ.
– Thế chú hỏi thật cháu nhá, cháu yêu H. vì cái gì?

Bố nàng đúng là một trường hợp đặc biệt, chuyên hỏi những câu éo có trong kịch bản dự phòng của mình. Mình ngồi đần mặt ra, tay xoay xoay chén trà nguội ngắt.

Thật ra mà nói ấn tượng đầu tiên khi gặp, mình ưng nhất cặp đùi và cái mông phúc hậu của nàng thề éo nói phét. Nhiều thằng cứ bốc phét anh thích đôi mắt em, thích nụ cười tỏa nắng em, bla bla… còn mình, cứ nhìn cặp dò thẳng căng và vòng 3 cong cong mềm mại như đường Trường Chinh là mình ưng. Nhưng nhẽ lại bảo dạ, cháu yêu H vì thích mông H. nhất ạ, nghe chối quá, bèn thẽ thọt thưa.

+ Thưa chú, tình cảm là cái gì đó rất khó diễn đạt. Cháu và H. quý mến và yêu nhau dựa trên cơ sở tôn trọng, hiểu biết về tính cách, tâm hồn cũng như sự đồng cảm trong nhiều lĩnh vực khác ạ.

Nói xong những câu củ chuối trên mình suýt nữa éo nhịn được cười, vì nghe đanh thép và sáo rỗng như phát ngôn Bộ Ngoại giao phát biểu về mối quan hệ hai nước. Nhưng kệ mẹ nó, nhỡ đâu bố nàng thích thì sao?

– Ờ. Thế cháu đã có dự định về tương lai gì chưa?

Bỏ mẹ, lại một câu hỏi cực khó. Mình tiếp tục xoay chén trà. Tương lai à? Nói thật với chú, giờ thân mình cháu còn chưa lo nổi, ăn bữa hôm đã lo bữa mai, tiền trọ cuối tháng chưa đóng kịp bọn chủ nó đuổi cmn ra khỏi nhà. Tương lai nó mù mịt như tiền đồ chị Dậu chú ơi, con gái chú lấy cháu coi như oánh bạc với giời, đánh đề còn dễ trúng hơn….nhưng thôi cái ấy tùy con gái chú, cháu biết đâu được.

– Dạ. Hiện tại cháu đã có một số dự tính cho cuộc sống sau này nhưng chưa biết có thực hiện nổi không vì còn phụ thuộc vào tình hình khách quan lẫn chủ quan, cũng như cơ hội, vận hội và sự may mắn của bản thân.

Nói thật, ngồi trước bố nàng căng thẳng như đang ngồi trước cán bộ điều tra, mình nói linh tinh vòng vèo qua chuyện thì thôi, vì yêu thì yêu chứ đã xác định gì éo đâu, nên nói gì cũng chỉ là chém gió.

Sau này nàng bảo, lúc ấy em xin mẹ ra nói với bố tha cho anh đi, nhưng sợ bố nên chỉ dám nằm im nghe lỏm. Công nhận anh trả lời như bị thần kinh mặc dù bình thường không đến nỗi lắm.

Gần 4 giờ sáng thì bố nàng thấy mình bắt đầu che miệng ngáp vặt nên quyết định tha. Ông xuống bếp, một lúc sau bê lên đĩa gà luộc, 2 tô cháo và chai riệu ngâm ong đất (chắc chuẩn bị từ chiều). Gà xé ra chấm muối, cháo hơi nguội nhưng đang đói nên mình húp cái vèo xong cmn phim, riệu ong đất uống ngọt ngọt nên mình làm 3 ly, vừa uống vừa canh chừng.

Ăn xong ex dậy dọn dẹp rồi dẫn mình xuống dãy nhà ngang sát bếp, bảo anh sẽ ngủ ở đây. Mình leo lên giường, ex ngồi xuống hỏi lí nhí: Sao rồi? Tình hình khả quan không? Mình bảo khả éo gì, mệt bỏ mẹ ra. Ex ôm mình một chút, nói ôi thương anh ghê, thương lắm í… thông cảm cho bố em nhá, tính bố em vốn thế rồi không sao đâu. Vừa lúc nhà trên cất lên 3 tiếng ho huyền thoại của bố nàng, âm điệu khàn khàn như tiếng khèn đồng bào Mông nhưng rất giàu ẩn ý. Thông điệp của tiếng ho là: Con H. đâu lên ngay, ở dưới ấy mà sàm sỡ nhau à?

Sau khi nói chuyện với mình về tương lai với cả dự định, bố ex hỏi con gái: “Con yêu thằng H. vì cái gì?”

Mình ngồi thừ ra kiểm lại xem mình có gì báu bở để khiến ex phải sống chết lấy bằng được? Chả có cái éo gì đáng giá cả. Mình từng bảo ex, em xem xét cho kỹ đi, di sản của anh có một con rim cũ, một cái điện thoại đen trắng, nhà đi thuê, tiền kiếm được đủ 2 bận cơm bụi, đổ xăng, cà phê và đi chơi mấy cái quán rẻ rẻ cùng em. Hết phim. Tiền đồ thì tối om như tiền đồ chị Dậu. Chị Dậu bí quá còn có ổ chó bán, anh chả có cái éo gì bán được ra tiền cả.

Đấy, em nghĩ coi, người như em buông ra là có thằng ngon hơn anh nhiều lần hốt liền, đừng vì 2 chữ tình yêu mù quáng và mơ hồ mà phải nhắm mắt gắn bó với một đứa không mang lại sự ổn định cho đời mình.
Nói cho sướng mồm để giải tỏa sự bất mãn thế thôi, vì một đứa từng dọa nhảy xuống hồ nếu bị ngăn cản như nàng thì chỉ khi hết yêu mới chịu buông tay, mà nàng thì yêu mình lắm éo phải nói nhiều.

Ở nhà nàng. Buổi sáng bố mẹ đi làm hết, cu em giai đi học. Bố nàng đọc được sự nguy hiểm khi để con gái rượu ở nhà với giai, nhất là trong bối cảnh củi lửa lâu không gần nhau, nên cứ 10 – 15 phút gọi vào điện thoại bàn 1 lần để đánh động. Nàng ngồi nhặt rau cứ chốc chốc lại bỏ đấy chạy vào nhà nghe điện thoại.

– A lô bố ạ! Có chuyện gì thế bố?
+ Con xem bố có bỏ quên cái kinh trên tủ quần áo không? Sáng vội nên quên mất.
– Không thấy bố ạ.
+ Uhm.
…..
– A lô! Cái gì thế bố?
+ Con tìm cho bố cái hóa đơn tiền điện tháng 7 cái, xem trong ngăn kéo có không?
………..
– A lô! Lại gì nữa đây bố ơi?
+ Con sang nhà bác Bé hỏi số điện thoại bác Lớn cái nhá, bố cần tí việc!

Nàng nghe xong lần nào cũng vùng vằng: “Thật quá đáng, cứ nghĩ ở nhà đang tí toáy với nhau chắc. Biết thừa. Ức thế không biết!”
Vừa nói xong, ngồi nhặt rau được 10 phút thì đã thấy bố nàng phi xe về.

May lúc đó mình đang cởi trần nghịch mấy quả tạ của thằng cu em trước sân nên ông thở phào nhẹ nhõm, hỏi vu vơ: “À trưa nay mua gì ăn rồi? Nếu chưa thì để lát bố mua luôn?”. Nàng lầm bầm: “Con mua cả rồi!”. Mình quay mặt phì cười, hehe.

6 giờ sáng, đang liu riu ngủ chợt ex mò xuống gọi dậy. Đêm qua đi xe mệt, lại bị bố ex thẩm vấn nên ngủ muộn, thèm ngủ vãi, bèn càu nhàu để yên ngủ cái đã, dậy làm éo gì sớm thế? Ex tát nhẹ bên má bảo, èo con rể về ra mắt nhà vợ mà ngủ nướng hở? Dậy rồi rủ thằng X (em giai nàng) đi ăn sáng nha, đầu đường tàu có quán cháo lòng, tiết canh ngon lắm!

Nàng gập chăn màn xong quay sang ôm chầm lấy mình, nói nhớ nhung cái éo gì đó rồi đòi hôn. Mình gạt ra, bảo mới ngủ dậy mồm hôi bỏ xừ, hun với hít không ghê à? Nàng dỗi, vùng vằng đứng dậy bảo: “Đồ vô cảm! Người ta nhớ mới thế… Đây không thèm nữa!”

À nhắc tới hun hít mới nhớ hồi mới quen, ngồi ghế đá trong khuôn viên đại học Ngoại ngữ, mình đè ra hôn nhưng nàng toàn lấy tay bịt miệng lại, mịa cú vãi cả lái. Bực quá mình làm bộ giận, nói một cách rất gay gắt: “Em xử sự kiểu chi rứa? Không có cảm xúc với anh thì thôi, anh về đây!”. Nàng tỉnh bơ: “Về mô? Về mần chi?” (mịa, lại dám nhại cả giọng Nghệ của mình, láo toét). Mình xỏ dép bảo: “Về đi uống diệu”. Nàng cười khanh khách: “Lại giở giọng Chí Phèo ra với em ạ? Thôi, ngồi xuống. Hôn thì có gì hay ho mà anh cứ nhặng cả lên thế?” Thế là được hôn, hehe. Hôn được mấy phút, nàng dứt ra gắt “Cho hôn thôi nhá, tay chân anh ngọ nguậy cái gì thế?”. Hừ, ngay cả khi say sưa nàng vẫn rất tỉnh.

Quên mất đang kể chuyện ở nhà nàng, cứ chuyện nọ xọ chuyện kia…

Mình cởi trần, quần đùi mò ra sân vươn thở vài phát cốt cho bố mẹ nàng thấy thằng này tinh thần thể dục cao. Vừa ló cổ ra thềm, bố nàng ở ngoài hỏi ngay: “Tối qua ngủ ngon không H.?” Mình bảo ngon rồi lăng xăng ra góc vườn hít xà đơn. Vườn rộng phết, cây cối um tùm, vài tiếng chim lách cách sau vòm lá, mùi hoa thiên lý phảng phất đâu đây…tất cả gợi lên sự bình yên nhẹ nhõm của vùng quê ngoại ô…