Chap 8 – Ký sự đòi nợ

Mải chuyện không để ý, ngó ra ngoài trời đã tối sầm.
Chú Đoàn hất hàm về phía em gái đang khệ nệ với bó lá ngô trên đầu, bảo con đầu chú đó, hắn mần bên trạm y tế xã. Mình cũng đoán ra Thủy, nhưng thôi kệ “nó”. Ông đến với động cơ trong sáng và thánh thiện là coi chim nhé nàng!

“Eng ạ!”. Bỏ cái mớ lá rậm rạp trên đầu xuống gần chuồng hươu, Thủy chào khách. Mình tia vội tia vàng một cách tổng quan rồi gật đầu “Uh chào em, về muộn em hầy!”. Đánh giá sơ bộ là nom cũng được, da nâu mắt sáng, vóc dáng hiền hòa mặc dù không xinh lắm. Nghĩ thầm, như này cũng đủ cho trai làng oánh nhau rồi. Xinh hơn nữa thì đã chả ở đây.

Chú Đoàn cắt ngang “Đi ra đây ta coi chim”. Mình lẽo đẽo theo ra chái bếp. Nhà có 5 lồng, 3 con họa mi, 1 con khướu, 1 con chích chòe than. Chú Đoàn hạ một lồng họa mi xuống, bảo “Giờ bật điện lên là hắn hót liền cho coi, con ni máu hót lắm!”

Đèn được bật lên, chú Đoàn huýt sáo liu tiu cho nó hót theo. Làm đi làm lại mấy lần con mi vẫn chỉ nhảy choi choi, chú Đoàn lầm bầm, đèo mẹ, mọi khi bật đèn sáng là hót kinh lắm đây. Mình sợ chú ngượng nên chữa cháy “Có khi bựa ni có người lạ nên hắn đột cụng nên”. Chú Đoàn ậm ừ “Có lẹ rứa. Mà thôi, vứt mẹ nó chim chóc đó đã, lên nhà uống chè xanh, tí nựa cơm nước xong coi một thể”

Hai chú cháu kéo cái chõng tre ra giữa sân ngồi uống nước, bắn thuốc lào. Có tí men, chú chém thôi rồi lượm ơi. Chuyện trên trời dưới nước: chuyện đi lính, chuyện đói, chuyện làm ăn rồi chuyện bọn trẻ bây giờ…Chú bảo ” Bọn trẻ bây giờ sống đ.éo có lý tưởng, ý chí chi cả. Nhìn con chú thì biết, đứa nào cũng yếu đuối, hay dựa dẫm vào người khác đâm ra nhợt nhạt lắm. Thời bọn chú đi bộ đội á, say mê lý tưởng, mạnh mẽ mà sôi nổi cực kỳ luôn… À mà mi nghe nói giỏi văn, mi có nhớ bài thơ mô hay hay về thời lính chiến không, đọc chú nghe phát. Chớ tau là tau thích nhất cái chí khí ngang tàng của bộ đội thời nớ…”

Mình xin 5 phút lục lại trí nhớ. Nhấp ngum chè xanh, mình bảo “Để cháu đọc đoạn ni”. Chú Đoàn gật gù khích lệ, ầy, đọc đi, đọc đi. Mình đọc

“Sau mỗi lần thắng
Những người trấn Đèo Cả
Về bên suối
Đánh cờ
Người hái cam rừng
Ăn nheo mắt
Người vá áo
Thiếu kim
Mài sắt
Người đập mảnh chai
Vểnh cằm
Cạo râu…
Suối mang bóng người
Soi
Những
Về
Đâu ?!”

Chú Đoàn vỗ đùi đánh đét, bảo “Mẹ, hay quá, hay quá! Thơ thằng mô đó?” Mình bảo của Hữu Loan. Chú Đoàn nhíu mắt ” Gớm, đàn bà con gấy mà mần thơ hay thât!” rồi với vào nhà gọi lớn “Con Liên mô, mang cái bút, tờ lịch ra đây để tau chép bài ni lại cấy. Hay thật đó!” Mình bảo chú ơi, Hữu Loan là đàn ông. Chú Đoàn cười hề hề nói, rứa à, tên ái ái mà giỏi hè.

Ngồi một lúc thì Thủy đi ra. Nàng mặc quần lửng, áo phông sát nách, nhìn không ra cô em đội bó ngô lúc nãy

“Mời cha với eng vô nhà ăn cơm, chơ dọn xong cả rồi ạ!”. Chú Đoàn bảo ừ ừ, vô mần đọi cơm đã rồi ta đàm đạo văn thơ sau. Mình nhìn trộm em Thủy phát nữa, cảm hứng thi ca bay sạch…