Bố ơi!
Từ khi nghỉ làm ở công ty đa cấp, công việc kinh doanh của con ở thủ đô tiến triển và khởi sắc hơn rất nhiều. Vừa rồi con còn được truyền hình mời tham dự chương trình “Shark Tank”, mọi người gọi con là Shark Hoành, nên con mong từ nay bố thay đổi cách xưng hô vì dù sao con cũng đã trở thành con người của công chúng bố ạ!
Để bố hiểu rõ hơn con đường lập nghiệp đầy chông gai và thử thách của mình, con xin kể vắn tắt quá trình từ khi xờ tát ắp (tức là khởi nghiệp đó bố, tiện đây khoe bố luôn trình độ tiếng Anh của con độ này rất cao, tới đây con sẽ du học để lấy nốt bằng thạc sỹ tiếng Mỹ nữa cho đủ bộ):
Bố ạ! Sau khi bị gia đình và làng xóm chửi bới, xa lánh vì tham gia bán hàng đa cấp, đêm đó con đã uống hết chai rượu cồn của con mụ bán cháo lòng đầu ngõ rồi lang thang khắp Hà Nội. Khi đi ngang qua phường Hạ Bình con ngửi thấy mùi gì đó rất khét, hỏi mọi người thì được biết nơi đây vừa xảy ra đám cháy. Con cũng nghe được là ở đây không khí rất ô nhiễm vì khói bụi bốc lên sau đám cháy.
Bố biết không, bằng sự nhạy bén của một cựu nhân viên đa cấp, con đã có một quyết định vô cùng táo bạo, đó là cắm con xe mini Tàu của mẹ lấy 300 nghìn rồi dùng số tiền đó nhập về nửa bì khẩu trang y tế , mang bán ngay cổng nhà máy bóng đèn phích nước Rạng Tây.
Xờ tát ắp đơn giản và tầm thường thế thôi, nhưng chắc bố chưa nghe Demosthenes, nhà hùng biện xuất chúng người Athena thời Hy Lạp cổ đại đã có câu nói như này “Những cơ hội nhỏ thường mở đầu cho sự nghiệp lớn”. Nói nôm na cho bố dễ hiểu ví dụ như bố bỏ 2 nghìn ra đánh con đề, tuy số vốn bỏ ra nhỏ thôi, nhưng nếu cứ trúng mãi, số vốn của bố sẽ không ngừng tăng lên theo cấp số nhân. Cái đó trong bộ môn lý luận kinh tế học vĩ mô bọn con gọi là “làm giàu không khó” bố ạ.
Quả nhiên khẩu trang của con bán ra lia lịa, có ngày cung không đủ cầu. Chỉ trong hai tuần con đã bán hết 69 bao tải hàng, người người tranh nhau mua, thậm chí phải xếp hàng như cảnh mua gạo thời bao cấp. Nhiều khi nhìn đoàn người chen nhau mua khẩu trang, trong tim con lại ngân lên giai điệu bài ca Trời Hà Nội xanh, một sáng tác của nhạc sỹ Văn Ký. Đen cái là khi hàng đang bán rất chạy thì quận bắt phường thu hồi văn bản cảnh báo xử lý môi trường. Nhưng không sao, sau thương vụ đó con đút túi được một mớ kha khá, đủ mua mấy chục cái mini Tàu như của mẹ.
Tiếp đó, đang thất nghiệp nằm nhà vêu mõm thì nhận được tin nước sạch ở Hà Nội bị ô nhiễm dầu nhớt. Ngay ngày hôm sau, bằng chiến lược thông minh và bài bản của một cựu nhân viên công tác trong công ty đa cấp, con liền thuê thợ hút nước từ nguồn giếng khoan lên, bơm vào bình đóng nhãn nước sạch tinh khiết rồi chở ra các khu chung cư mạn Linh Đàm, Hà Đông và Thanh Xuân… bán cho quần chúng. Bố ạ! Nhờ nắm bắt tốt cơ hội, phối kết hợp với sự năng động và bản lĩnh vững vàng của một doanh nhân trẻ, nên tình hình kinh doanh nước sạch của công ty con vẫn hoạt động rất tốt, có ngày bán hơn 3 vạn 9 nghìn bình.
Bố ơi! Song song với đó hiện con cũng đang xúc tiến dự án phát triển thương hiệu Việt trong lĩnh vực điện tử. Con sang Thẩm Quyến, Đông Hưng, Quảng Đông…đặt hàng tivi, lò vi sóng, quạt điện các thứ rồi mang về lột tem mác Tàu ra, dán nhãn Hàng VN chất cao vào và bán ra thị trường. Bố biết không, nhân dân họ mua nhiều lắm bố ạ, ai cũng nức nở khen ngon bổ rẻ. Tiếng lành đồn xa, mới đây đài truyền hình BCS đã mời con đến trường quay tham dự chương trình “Shark Tank”, tiếng Việt dịch ra là cá trắm đen đó bố. Mọi người gọi con là Sắc Hoành. Lên đó con hay nói đạo lý và cái tâm trong kinh doanh lắm bố ạ, ai cũng khen con nói hay.
Thôi thư vắn tình dài, con xin dừng tại đây. Bố mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe nhé. Con gửi về 300 nghìn để mẹ mua mini Tàu còn đi chợ. Cuối tuần này nếu lên thủ đô thăm con, nhờ bố mang cho con ít quà quê (bố cứ chở cho con dăm bảy can nước giếng khơi, loại 10 lít càng tốt, nước giếng khơi đang là đặc sản ở thủ đô đó bố).
Chào bố!
Con trai – Shark Hoành.