VỢ GIÀ.

Sau 369 ngày tìm hiểu, cuối cùng hai đứa quyết định đi đăng ký kết hôn. Sáng nay đến ủy ban xã, vừa kéo ghế ngồi thằng cán bộ tư pháp liền ngẩng lên bảo “Hai bà cháu đi làm thủ tục thừa kế à?”. Mình đỏ mặt lí nhí bảo, dạ bọn em đăng ký kết hôn. Mọi ánh mắt đổ dồn vào. Thằng tư pháp lại hỏi “Thế vợ đâu mà bắt bà nội đưa đi?”. Vợ mình tái mặt, tay run như bắt chuồn chuồn, ấp úng không nói nên lời. Điên quá, lại xấu hổ nữa, mình gắt um lên “Vợ tôi đấy! Bà nội cái gì mà bà nội”. Mấy người trong phòng cười ồ lên. Một chị người quen rụt rè hỏi, vợ chú năm nay bao tuổi rồi. Mình nói dạ 60. Chị này chép miệng xuýt xoa “Ôi trẻ thế! 60 mà nhìn cứ như mới 59 tuổi í!”.

Xong việc, từ ủy ban ra, hai đứa dẫn nhau vào studio hỏi chụp ảnh cưới. Vợ phấn khởi lắm, nói em sẽ mặc váy như này, đội cái vòng hoa như này, xong thì bảo chúng nó photoshop cho trẻ gần bằng anh rồi úp phây búc cho thiên hạ lác mắt ra. Đang hớn hở thì cu thợ ảnh chạy ra bảo “Cụ ơi! Ở đây chúng cháu không chụp ảnh thờ, cụ thông cảm!”. Lần này không nể nữa, vợ mình chửi cho một trận. Thờ thờ cái thằng cụ mày à! Nó gãi gãi đầu, nói cháu à quên em xin lỗi chị. Tại vì em trông chị chững chạc, già dặn quá.

Rồi hai đứa đi ăn kem. Vợ bảo thi thoảng phải đi ăn kem cho giống bọn trẻ, không chúng lại nghĩ vợ già rồi. Nhớ hồi đầu khi mới quen, mình gọi điện rủ chị đi ăn lòng nướng, khi ấy vừa chuyển từ “cô” sang “chị”. Vợ e thẹn nói “Dạ, để em thắp hương xin phép mẹ đã. Mẹ em dặn con gái buổi tối không được ra khỏi nhà”. Đợi mãi, lát sau chị đi bộ ra, tay cầm cái quạt ve vẩy. Mình hỏi cầm quạt đi làm gì. Chị bảo để tí ăn xong ghé qua công viên tập dưỡng sinh với các bạn luôn. Mình giục ăn đi cho nóng. Chị nhìn đĩa vèo rồi lục tìm cái gì đó trong túi áo, mặt nghệt ra bảo “Để em chạy về nhà cái đã, em quên mất …”. Mình hỏi quên gì, chị bảo “Quên hàm răng giả”.

Hồi đó bọn bạn chửi dã man, chúng nói khẩu vị của mày mặn nhỉ, lái hẳn máy bay đời cực sâu luôn. Tao hỏi thật là điện nước đầy đủ nữa không, có làm ăn gì được nữa không hay giữa giờ chơi mang đến lại mang về? Cả bọn cười ré lên như ma nhập. Điên thế không biết.

Hôm nay đám cưới, mọi người tò mò đến xem rất đông. Mình vui quá uống say lòi kèn. Vợ mặc váy dài, tay cầm hoa thẹn thùng đi bên cạnh. Thằng MC lem lẻm cái mồm nghe nhức hết cả tai. Thưa quý vị và quan viên hai họ. Ngày xưa cha ông ta từng có câu “Trai tơ mà lấy nạ dòng. Như nước mắm thối chấm lòng lợn thiu”… Nhưng thưa quý vị! Ngày nay cuộc sống đã thay đổi, quan niệm về hôn nhân hạnh phúc gia đình ngày một cởi mở hơn, nên có thơ rằng “Trai tơ mà lấy nạ dòng. Như rượu Chivas chấm lòng lợn ngon”. Hội trường sôi lên. Tiếng bàn tán, chúc tụng thậm chí cả chửi rủa nữa, khiến mình muốn chui mẹ vào buồng, ngủ một giấc đến đâu thì đến. Đang lơ mơ thì lão trưởng họ tóc bạc mặt đỏ như vang, say quắc cần câu cầm míc phát biểu một cách trịnh trọng.

– Xin trân trọng! Nà tôi của bác… đồng thời các cháu có nghĩa rằng nà… đến ngày chín quả… mà này khác… Thì tôi cũng nà ở trong câu chuyện… nà bác của các cháu…nàm sao… có nghĩa rằng nà… các cháu nên vợ nên chồng… nà ở trong cái việc các cháu… Tôi xin hết!

Vỗ tay! Một bài phát biểu cực kỳ súc tích, gãy gọn và ẩn chứa nhiều triết lý sâu sắc. Mọi người lũ lượt lên chúc mừng và tặng nhẫn vàng. Một ông say quá líu cả lưỡi chúc hai cháu sớm sinh quý tử. Mẹ mình phải túm lấy cổ áo lôi xuống mắng, sáu mươi tuổi đẻ với đái gì nữa mà ông cứ nói luyên thuyên. Vợ đứng bên cạnh căng thẳng quá suýt ngất mấy lần vì tăng huyết áp và tụt đường huyết.

Đêm tân hôn. Vợ giao hẹn chỗ này, chỗ này không được đụng vào. Mình hỏi sao thế. Vợ giải thích, từ rốn trở lên em mới trùng tu, bảo dưỡng, đang trong thời gian bảo hành nên đừng có đụng vào. Mình bảo, thế còn hạng mục nào đang thi công dở nữa không? Khu vui chơi, giải trí khởi công lâu chưa để còn biết? Vợ gật, nói chỗ đấy bỏ hoang lâu rồi, tùy anh thôi. Được một lúc, vợ hổn hển nói nhỏ vào tai “Anh vào chưa?”. Mình bảo thì biết éo đâu được, hình như vào rồi. Vợ bảo thế à, rồi “á” lên một tiếng đầy thương tâm.

Đêm ấy mình đã thành một thằng đàn ông chân chính.