Part 1.

Soi đi soi lại 10 lần, hắn vẫn chưa thể tin nổi mấy tấm vé số của mình đã trúng giải đặc biệt. Sợ mình đang trong mơ, hắn vớ lấy cái cốc gõ bộp vào đầu mình, cái cốc vỡ tung tóe, máu trên đầu hắn rơm rớm chảy. Cảm giác đau nhói khiến hắn biết không phải mơ.

Tắt máy tính, khởi động lại cho chắc, vì biết đâu máy tính lỗi nên báo nhầm ngày? Khi biết chắc chắn mình trúng thật, hắn chạy ra chốt chặt cửa phòng rồi quay vào úp hai bàn tay vào mặt 5p để lấy lại bình tĩnh. 9 tỉ, số tiền ngay cả trong mơ hắn cũng chưa bao giờ mơ đến.

Hắn lấy cái bút bi viết thử dãy số 9 tỉ lên tờ báo cũ, xem liệu mình có viết chính xác được đến tận hàng đơn vị không? Tất nhiên là hắn chịu, chỉ nhớ mang máng tỉ thì có rất nhiều số 0 đằng sau. Mấy số 0 hắn chưa nghĩ ra, vì đang rối bỏ con mẹ lên, chỉ cần biết 9 tỉ là được. Việc có mấy số 0 bọn công ty xổ số chúng nó tự tính bằng máy, hơi đéo đâu mà nghĩ.

Hắn nhớ lại buổi chiều định mệnh hôm nay. Tan chỗ làm, ghé qua chợ mua chai nước mắm Nam Ngư về chấm lòng lợn, còn thừa ít tiền lẻ hắn mua luôn 3 tờ vé số của con mụ người quen. Mua xong con mụ còn cười cười dặn “Tối trúng độc đắc nhớ cho bác vài trăm ăn sáng nha?” Hắn quay đi, bảo “Địt mẹ trúng cho bà 1 tỉ luôn đéo nói nhiều!” Nhớ lại đâm lo éo biết con mụ ấy có nhớ lời hứa lúc chiều không? Nó đòi thật thì dở, hay vứt cho vài triệu bạc gọi là lộc lá nhỉ?

Bây giờ thì hắn đang lâng lâng trong mớ cảm xúc hỗn loạn. Để xem nào…. Nên làm gì ngay bây giờ để đánh dấu khoảnh khắc cuộc đời sang trang mới đây? À, sực nhớ đến lão bố vợ (từng là bố vợ thôi) vẫn hay khinh thường mình ra mặt vì nghèo, hắn rút điện thoại ra gọi ngay. Mẹ, lão già này mỗi khi hắn đến vẫn gác chân trên bàn ngồi coi ti vi đéo cả thèm quay mặt ra hỏi han hắn, để xem nào.

“A lô, ông ngoại đấy hả?” Hắn cao giọng hỏi.
“Ờ, tau đây!” Bố vợ khệnh khạng như mọi khi, cái giọng đến ghét.
“Làm cái đéo gì đấy?”. Hắn lễ phép hỏi.
“Ơ… địt mẹ… đứa mô mà láo rứa?”
“Phèo đây, con rể ông đây. Đéo lưu số à mà còn hỏi?”
“Ơ cái địt con mẹ… mi say riệu à Phèo?”. Bố vợ bức xúc.
“Say đéo đâu, loại như tôi tiền éo đâu mà uống riệu?”
“Mi có bị điên không? Ăn với nói hỗn hào quen thân…”
“Dạ, con đùa bố tí. Bố ơi, con thông báo cho bố một tin để bố chia vui cùng con ạ…” Hắn hạ giọng.
“Đùa cái lol nhé! Nhưng mà… tin chi đó? Sắp lấy vợ mới à?”
“Dạ khồng, con trúng…. số đặc biệt…”
Bố vợ reo lên thảng thốt:
“Cái chi? Mi nói lại tau nghe mồ?
“Dạ, con vừa trúng xổ số?
“Hả???? Mấy triệu hả con? Nhiều không con ơi?”
“Dạ thưa bố, có…. chín… tỉ thôi à!” Hắn nhấn nhá từng chữ một cách chậm rãi như tây bập bẹ nói tiếng Nghệ.

“Trời ơi, phúc đức nhà ta quá con trai của bố ơi, à quên con rể ơi… Rứa rứa… mà thật không con, đừng lừa bố phải tội nhá…. Bố là bố đêm nào cũng gác tay qua trán suy nghĩ về con thôi. Bố vẫn hay nói với vợ bố, tức là mẹ vợ con đó… bà đừng có mà chộ hắn nghèo rồi mà khinh khỉnh, hắn là tôi biết chớ, một con người bản lĩnh đức độ, tài giỏi nhưng chưa gặp thời…Đó, bố đoán có sai mô, bố biết con của bố chớ…”

“Thôi đi, lảm nhảm cái đéo chi lắm rứa?” Hắn cắt ngang.
Bố vợ cun cút cười hề hề:

“Dạ, bố nói chi lỡ lời con bỏ qua cho bố nha. Bố là bố….À rứa khi mô thì con sang đây chơi với bố mẹ, gia đình ta? Con ạ, trong nhà ai cũng liên mồm nhắc đến con… Nhớ lắm đó….sang đây ta uống riệu hè?”
“Ờ, có chi mai con sang, thế nhé!”

Ngày thứ 2. Bây giờ thì cái tin hắn trúng 9 tỉ đã vang khắp vùng, vì con mụ bán vé số gặp ai cũng khoe “Thằng nớ mua vé ở đây trúng 9 tỉ đó”.

Buổi sáng, Đài truyền hình huyện cử 3 phóng viên đến làm phóng sự về hắn. Quay xong, thằng biên tập viên đưa bản viết nháp để hắn duyệt qua. Hắn đọc chăm chú:

“TẤM GƯƠNG LÀM KINH TẾ CẦN NHÂN RỘNG. .. Chúng tôi đến thăm nhà anh Trần Văn Phèo khi ánh nắng ban mai vừa lấp ló. ..Để có được thành quả như hôm nay, anh Phèo chia sẻ, hằng ngày anh đạp xe xuống chợ Rạp mua 1 con gà mái rồi đạp về nhà. Về nhà, anh cho gà ăn bánh đúc ngô, cơm nguội và uống philatop loại hết date để vỗ béo. Vỗ béo xong sáng mai anh lại đạp xe ra chợ Phố bán. Bán xong anh lại mua một con gà mái khác về cho ăn cơm nguội, bánh đúc ngô và uống philatop loại hết date rồi sáng mai lại đạp xe xuống chợ Rạp bán… Cứ thế ngày này qua ngày khác, bằng sự nỗ lực, chăm chỉ cộng với đầu óc ham học hỏi, tiếp cận công nghệ mới, một hôm anh lấy tiền lãi bán gà mua 3 tờ vé số. Quả là trời không phụ lòng người, anh đã trúng 9 tỉ”.

Đọc xong hắn bảo viết tốt lắm, như củ cặc ấy, rồi cho mỗi phóng viên 1 cái phong bì.

Buổi trưa vợ chồng anh trai về chơi. Bà chị dâu thấy hắn liền vòng tay chào:

“Ô chú Phèo, năm mới khỏe không chú? Trông chú độ này nhìn vượng lắm, da dẻ hồng hào, nước đi cũng bệ vệ thôi rồi luôn…”

Hắn nhếch mép:

“Mới gặp hôm mùng 3 đó, vượng cái éo gì? Mà về làm chi đó?”

Chị dâu tụt hứng, nhưng lấy lại thái độ vồn vã rất nhanh:

“Về đưa chú gói sâm, nghe ông nội bảo dạo này chú ăn hơi kém, mỗi bữa được có 5 bát nên anh chị lo lo là, tìm mãi mới dặn được gói sâm tận bên Hàn Quốc cho chú đây. Anh chị là lo sức khỏe của chú lắm…”

Liếc gói sâm trên tay chị dâu, hắn cười nhạt. Nụ cười của hắn khiến chị dâu muốn rụng tim vì sợ. Một nỗi sợ rất mơ hồ.

Đang cười nói bô lô ba la thì anh trai vào. Chị dâu chỉ sang hắn bảo với chồng:

“Đấy anh coi chú Phèo đó mà học tập, quần áo khi mô cụng giản dị, ăn uống kiêng khem nên da dẻ đỏ đắn chưa? Con người tư chất có khác, giỏi giang tháo vát, con mô lấy được chú thì mả bố nó phát như cái đình….”

Nghe chị dâu lải nhải sốt cả ruột, hắn gắt:

“Thế đứa nào hay bảo tôi bất tài vô dụng? Đứa nào chê thằng này đến cái xe máy cũng ko có mà đi? Đứa nào khinh thằng này ra mặt, đứa nào?”

Chị dâu nghe xong bật khóc nức nở, đập đầu cái bộp vào bậc tam cấp thống thiết nói:

“Chị xin chú đừng nhắc chuyện năm cũ. Đó là chị muốn chú phẫn chí mà thay đổi, phấn đấu làm ăn… chứ chị thì chị vẫn biết trong nhà này chú là người có tài, tuy nghèo tí nhưng đức độ hơn người, chị vẫn hay nói với anh chú rằng anh đừng có mà coi thường chú Phèo….”

Anh trai hắn nghe đến đó nhảy dựng lên tát vợ 3 cái, đoạn bảo: “Tao khinh chú khi mô? Đừng có đặt điều nhá, chú Phèo sống tốt như nào tôi biết cả…. chẳng qua chú giỏi giang mà chưa gặp vận thôi… Nhìn cái trán chú tôi lạ chi, thanh cao lòng lộng như lãnh đạo thôn, chú hè!”

Hắn ngồi vênh râu hút thuốc coi diễn kịch, nghĩ đến cảnh chiều nay sang nhà bố vợ, không biết sẽ được đón tiếp như nào đây???…

Phần 2 http://boygia.com/truyen/trung-so-phan-2/