Sự dấn thân của trọc
Hồi mới ra trường mình hay tham gia viết bài cho mấy tờ báo cùng một lúc. Gọi là làm báo phủi vì không hợp đồng hợp điếc chi hết,…
Continue readingHồi mới ra trường mình hay tham gia viết bài cho mấy tờ báo cùng một lúc. Gọi là làm báo phủi vì không hợp đồng hợp điếc chi hết,…
Continue readingSau hơn nửa tiếng vừa đi vừa hỏi đường, cuối cùng hắn cũng mò được đến phòng khám. Mặc dù đang hết sức hoảng loạn nhưng hắn vẫn thấy phục…
Continue readingSáng ra quán quen đá bát bún bò như thường lệ. Vừa kịp ngồi xuống thì đã nghe cái giọng chắc chắn, rành rọt, ngữ điệu lên xuống, chấm phẩy…
Continue readingXem xong vụ bóc phốt đình đám của cô giáo hotgirl, mò vào phây búc của nhân vật chính ngó qua một vòng, tự rút ra mấy gạch đầu dòng…
Continue readingTrong sự nghiệp viết báo phủi, người mình hay phỏng vấn nhất có lẽ là nhạc sỹ Phó Đức Phương. Cứ có sự kiện gì liên quan đến âm nhạc…
Continue readingMột hôm đẹp giời bất ngờ thằng bạn cũ từ thời tắm truồng ở bể nước ký túc xá nhảy vào phây búc mình hét um lên như bắt được…
Continue readingBác sỹ Xuân bạn tôi mới mở phòng khám được hơn nửa năm nhưng nhờ biệt tài gây nôn cực giỏi, tiếng lành đồn xa nên bệnh nhân tìm đến…
Continue readingHắn về lần này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng sắng cá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng…
Continue readingMùa hè năm ấy nóng khủng khiếp. Đến bữa ăn hắn đánh trần, mặc mỗi cái quần đùi cháo lòng, bật một lúc hẳn hai cái quạt mà mồ hôi…
Continue readingThằng bệu, em họ mình ở quê có cái nhà nghỉ nằm ven đồi. Hồi chuẩn bị khai trương nó rủ mình ra quán cà phê bảo, bác văn hay…
Continue reading